Blog

Những phút xao lòng

Bài thơ này lần đầu tiên mình nghe vào lúc đang học lớp 9. Lúc đó là ngày mồng một tết, khi các thầy cô giáo tập trung ở trường đón năm mới và được nghe thầy Việt đọc. Thầy là người dạy văn nên đọc và bình rất hay. Mình cũng thấy có ý nghĩa. Sau này lên lớp 10 nhớ lúc đó cái thư viện bé bé con con của trường cấp ba là nơi thường trực của mình và thằng bạn thân nhất. Trong một đám con trai lúc đó, chỉ có mình và thằng Chương là hay sưu tầm những bài thơ rồi chép vào cuốn sổ. Mình thì có tới hai cuốn như vậy, chép không biết bao nhiêu là những bài thơ thấy tâm đắc. Có lúc về nhà nội thấy những tờ báo cũ có những bài thơ hay mình cũng cắt ra kẹp vào. Cái cuốn sổ đó mình giữ đến tận học năm đầu của thạc sĩ. Khi sang Nga thì đã bỏ lại hết. Vội vội vàng vàng chỉ gói gém những cuốn sách hay và những thứ cần thiết cho ba mẹ mang về quê. Còn lại thì không thể giữ được. Và từ đó trở đi, cũng chẳng biết thơ là gì. 
Hôm nay vô tình đọc lại bài thơ này, chép vào đây để nhớ.


Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng
Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn

Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi như nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn

Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy mình như người có lỗi
(Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói
Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn)

Mà có trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
Đừng có trách chi những phút xao lòng!


                                                                   Thuận Hữu

Type and hit Enter to search

Close